Cà phê một mình có lẽ là thói quen của rất nhiều người và tôi cũng vậy. Cà phê trở thành một món ăn tâm hồn của riêng tôi và tìm đến nó như một người bạn thân, người bạn tri kỉ của mình. Tôi thường tìm đến một góc của quán quen, chọn một tách cà phê theo sở thích của riêng mình, thưởng thức hương vị mộc mạc của cà phê và hít thở thật thoải mái, chẳng cần quan tâm đến xung quanh. Lúc này, tôi cảm thấy cuộc sống thật ý nghĩa và thú vị làm sao.
Có lẽ quán cà phê là điểm dừng chân cuối và cafe chính là người bạn tri kỉ của tôi, chính vì thế khi tâm trạng có chút buồn và cần một không gian yên tĩnh tôi thường đi cà phê một mình. Có những lúc tôi dành cả ngày bên tách cà phê vào ngày cuối tuần, đơn giản chỉ vì tôi thích nơi đó.
Cuối tuần là khoảng thời gian mọi người nô nức đi chơi, đi mua sắm, ăn uống, gặp gỡ còn tôi lại chọn ngồi ở một quán cà phê quen thuộc. Nhưng một điều thật thú vị đó là cũng có rất nhiều người thích cà phê một mình, nhìn ai cũng suy tư. Những bản nhạc không lời ngân lên cùng hương vị nồng nàn của cà phê và sự cô đơn của mỗi người làm không gian trở lên thật nhẹ nhàng.
Thay vì hẹn hò hay sắp xếp đi cà phê với bạn bè, tôi thích một mình vì ngồi bao lâu cũng được, được thoải mái, tự do, thích đi lúc nào thì đi, thật sự điều đó làm tôi rất thoải mái và hứng thú. Đến quán cà phê, niềm vui của tôi đó chính là chụp lại chiếc bàn cà phê, lọ hoa nhỏ, tranh treo tường, cây để bàn, những chiếc bánh ngọt, những cuốn sách hay, hoặc đơn giản chỉ là chụp lại khung cảnh, con người đi ngoài đường.
Tôi cũng thích chọn cho mình một cuốn sách hay mà tôi yêu thích, vừa nhâm nhi tách cà phê vừa có không gian yên tĩnh để đọc sách thấy cuộc sống thật thú vị.
Tôi nghĩ cà phê hợp với những ai thích yên tĩnh một mình, hay suy tư. Đi cà phê cũng giống như việc tôi tự thưởng cho mình một ngày nghỉ, bỏ hết những lo toan, mệt mỏi, sự buồn chán ra khỏi đầu và cân bằng lại cuộc sống.
Nếu có ai đó hỏi tôi: “bạn có lạc lõng và buồn chán không?”. Tôi sẽ trả lời: “Tôi không hề buồn chán chút nào, chỉ là tôi muốn tạo cho mình một khoảng không riêng để cảm nhận những giây phút yên bình của cuộc sống”.
Được viết bởi Serano