Nhưng tất nhiên, sự tử tế trước nay vẫn cứ luôn tồn tại. Bởi vì mỗi ngày, mỗi giờ, vẫn luôn có những người thầm lặng gieo vào đời sự tử tế và yêu thương.
Và tử tế, cũng không phải là điều gì to tát, cao siêu, mà nhiều khi chỉ là những điều giản dị trong cuộc sống và bất cứ ai cũng có thể làm được. Một cử chỉ thân thiện, một lời nói lịch sự, một hành động giúp đỡ hay sẻ chia, tất cả đều là tử tế.
Nó giống như cái cách mà một người tài xế container đến từ Hải Dương, tên là Nguyễn Văn Lực, đã không hề sợ việc mang vạ vào thân, mà dám nhận mình là người gây tai nạn, chỉ để có thể kịp thời cứu tính mạng một người đang gặp nguy hiểm giữa đêm khuya.
Và sở dĩ anh phải làm vậy, là do một lần đang đi trên đường, thì phát hiện ra có người bị tai nạn đang nằm bất động ở ven đường. Nhưng kêu gọi mãi cũng không có ai chịu giúp đỡ, nên anh đành phải giả vờ mình là người vừa gây ra vụ tai nạn này để "lừa" một người đàn ông chú ý tới mình.
Vì anh nghĩ, phải làm vậy để cho người dân họ thấy mình có trách nhiệm, thì họ mới cùng giúp đỡ mình. Anh tâm sự rằng, đây cũng chỉ là một trong hàng chục vụ tai nạn đã được anh ra tay cứu giúp, trong suốt hành trình làm nghề lái xe đường dài của anh.
"Mình nghĩ thôi nó là cái duyên với mình thôi, chứ mình cũng chẳng có sự tính toán nào, gặp người ta thì mình giúp thôi. Vì theo mình cái giá trị con người mới là quan trọng, vật chất nó cũng chỉ là thứ bình thường thôi. Và mình nghĩ là cho đi thì là còn mãi mãi", anh Lực tâm sự.
Hay như câu chuyện về một người tài xế xe ôm công nghệ, tên là Nguyễn Minh Thiện, mỗi ngày, đều sẽ dành khoảng 12 tiếng đồng hồ, để chạy xe ôm miễn phí, giúp đỡ những người già, người khuyết tật, người có hoàn cảnh khó khăn.
Và nhiều lần anh còn gặp nguy hiểm, khi cố gắng cứu những vị khách của mình khỏi bị cướp giật. Nhưng với Thiện, những việc này chỉ là để bản thân thêm hạnh phúc và có nhiều hơn những giấc ngủ ngon: "Mình sống mình cứ thấy gì thì mình giúp thôi, đâu có cần gì. Làm cho cái tâm mình thoải mái là được thôi. Tối về ngủ ngon lắm, cứ cảm giác vui vui làm sao ấy".
Cách đây không lâu, vào thời điểm Hà Nội đổ mưa tầm tã, khiến cho nhiều tuyến đường bị ngập sâu, nhiều xe chết máy gây tắc đường, có rất nhiều người cũng đã chứng kiến thấy cảnh một người thanh niên dù quần áo ướt sũng, nhưng vẫn cứ hì hụi hàng tiếng đồng hồ, để phụ nổ cho hàng chục chiếc xe máy bị chết máy giữa đường.
Câu chuyện này sau đó cũng đã được lan truyền trên mạng xã hội, kèm theo rất nhiều lời cảm ơn, tán dương từ cộng đồng.
Người thanh niên đó tên là Nguyễn Thành Quân, và hôm ấy, dưới sự giúp đỡ của anh Quân, hàng chục người đã có thể trở về nhà dễ dàng và an toàn hơn, dưới cơn mưa tầm tã. Sau đó, anh còn cứ nấn ná đứng mãi ở lề đường, cho đến khi không thấy xe của ai bị hỏng khi di chuyển qua đoạn đường đó, anh mới yên tâm về nhà.
Tôi từng đọc đâu đó rằng: “Chúng ta sẽ nhận lại những gì chúng ta cho đi”. Nhưng dường như với nhiều người, hạnh phúc là cho mà không cần nhớ đến và biết nhận mà không hề quên.
Nên có lẽ cũng vì vậy, mà tình người cứ lặng lẽ lan tỏa muôn nơi, từ người này sang người khác, từ ngày này sang ngày khác. Dẫu cuộc sống bộn bề khó khăn nhưng họ chưa bao giờ ngừng trao yêu thương.
Và với họ, chuyện tử tế cũng là chuyện bình thường, là việc họ nên làm, cần làm mà chẳng cần phải nghĩ suy hay đắn đo. Không phải ai cũng làm được điều lớn lao, nhưng tất cả chúng ta đều có thể làm những điều nhỏ bé với tình yêu thương to lớn.
Sống tử tế với nhau quả thực không khó, mà chỉ cần bắt đầu từ những điều bình dị nhất!!!