Bạn đang tìm kiếm những STT hay về học sinh cuối cấp ý nghĩa để chia sẻ cảm xúc của mình với bạn bè, thầy cô và mái trường? Bạn muốn tìm những caption chia tay hay để lưu giữ những kỷ niệm đẹp với thời thanh xuân? Hãy cùng trường THPT Lê Hồng Phong khám phá 101+ STT hay về học sinh cuối cấp ý nghĩa - Caption chia tay hay trong bài viết này nhé!
Những caption mà trường THPT Lê Hồng Phong đã sưu tầm, mời bạn tham khảo
Câu 1: Trường cũ là nơi bạn đến lúc mới biết, chỉ mong sớm được rời xa. Nhưng khi đã rời xa thật, bạn lại ước mình có thể quay lại, dù chỉ một vài ngày.
Câu 2: Năm tháng trôi qua, cuốn theo những giấc mơ một thời đầy nhiệt huyết và hoài bão. Thời gian không đợi ai, cứ thế đem kỷ niệm xa xôi về nơi nhớ nhung. Tuổi học trò với những dấu ấn giờ đây được gói gọn trong hành trình dài.
Những tình yêu chưa thành, lời thổ lộ chưa nói mà gió thổi bay, cuốn theo những cơn sóng xa. Ai cũng từng sống tuổi trẻ với bằng lăng tím, ghế đá, và hoa phượng đỏ thắm một góc sân trường.
Câu 3: Tôi rất nhớ chúng ta của năm đó, vội vàng chạy vào lớp khi nghe tiếng chuông, ngáp ngủ vì bài giảng chán ngắt, reo hò khi có giờ nghỉ bất ngờ, hay cắm đầu ôn thi đến tận sáng vì trước đó lười học. Những năm mà tôi và bạn chẳng có gì, chỉ có thời gian dài thênh thang.
Câu 4: Từ ngày ấy, trên áo cậu không còn hương nắng.
Câu 5: Tiến lên là điều dễ dàng. Nhưng những gì chúng ta bỏ lại phía sau luôn là thử thách.
Câu 6: Tôi rất nhớ chúng ta của năm đó, vội vã chạy vào lớp khi nghe tiếng chuông, ngủ gật vì bài giảng nhạt nhẽo, la hét khi được nghỉ đột ngột, hay thức đêm ôn thi vì trước đó không chịu học. Những năm mà tôi và bạn chẳng có gì, chỉ có thời gian rộng mở.
Câu 7: Tháng năm về, mang theo tiếng tu hú gọi mặt trời, nghe gió mát lành dịu dàng.
Câu 8: Còn nhớ lúc thi xong môn cuối, bước ra khỏi trường thi, quay đầu nhìn mọi người, ai cũng bình thản, tự nhiên trong lòng thấy buồn. Thi xong, không ai than trách, khóc lóc, không ai vứt sách, vứt vở… như tôi vẫn tưởng tượng. Đến giờ phút chuyển sang trang mới của cuộc đời, cứ thế mà kết thúc.
Câu 9: Niềm vui lớn nhất của cuộc đời là làm được những điều mà người khác nghĩ rằng mình không thể.
Câu 10: Cấp 3 là quãng thời gian khó quên nhất, là bài văn viết mãi không hết, là đề toán khó đến nản, là cậu bạn đẹp trai lớp bên, là cuộc sống xoay quanh ba điểm: nhà, trường, chỗ học thêm. Đó là quãng thời gian tẻ nhạt nhưng cũng đa dạng nhất trong đời.
Câu 11: Tháng năm, mùa hè đến với những cơn mưa rào bất ngờ, làm thời tiết thêm thú vị và làm lòng người thêm nhớ nhung. Năm tháng học trò, kỉ niệm sôi nổi rồi lưu luyến thứ tình cảm chưa dám nói, vẫn nguyên vẹn trong nỗi nhớ năm xưa. Hè về… mùa chia tay và… nhớ.
Câu 12: Có phải vì quá vội vàng nên cuộc đời dễ dàng đưa mình đi về những nơi không có nhau. Tự hỏi bây giờ, nếu đứng ở một nơi khác, nhìn lên vòm cây xanh biếc, phát hiện đóa bằng lăng tím nhạt, bạn có nhớ mình của một chuyện xưa ngày ấu.
Câu 13: Chờ đến mùa hè năm sau, phòng học đông đúc chỗ ngồi cũng không còn là chúng tôi.
Câu 14: Cấp 3 là khoảng thời gian để bạn trải nghiệm những nụ cười tươi vui, cảm xúc mới mẻ và độc đáo.
Câu 15: Ngày cuối cùng năm trung học mỗi người ai nấy ôm nhau và khóc, riêng tôi chỉ cười vì nghĩ lên đại học chúng tôi sẽ gặp lại nhau. Sau này tôi mới biết mình đã nhầm rồi, chúng tôi ở những năm đại học không còn là chúng tôi ở những năm trung học nữa!
Câu 16: Thời gian vô tình, rồi đến một lúc nào đó chúng ta lướt qua nhau như những người xa lạ, mất dấu trong dòng người tấp nập. Nhưng dù thế nào thì trong hồi ức mỗi chúng ta vẫn giữ lại những gì đẹp nhất, trong sáng, hồn nhiên của tuổi 17 yêu thương. Cánh phượng hồng năm nào kẹp vội vào trang vở giờ vấn vương cả khung trời ước mơ.
Câu 17: Nói lời tạm biệt tháng Năm cũng là nói lời tạm biệt những rung động tinh khôi đầu đời. Cái nắm tay đầu tiên làm con tim em rơi rụng bên gốc phượng già khô, ừ, thì gốc phượng ấy cũng chứng kiến nhiều lắm rồi, những tình cảm đầu tiên của tuổi mười tám
Câu 18: Một lần thi, bốn trang bài thi, đi qua ba năm, thêm một mùa hạ.
Câu 19: Thật là khó để tìm những người bạn tốt, càng khó hơn khi phải chia tay họ và đó là những người mà ta không bao giờ có thể quên.
Câu 20: Những gì các em ghét bỏ ngày hôm nay, là ngày hôm qua mà anh chị mãi mãi không thể quay trở lại.
Câu 21: Hà Nội buồn, cổ kính, mình tôi lang thang trong những chiều nhớ nhung, những hình bóng quen thuộc ùa về. Gửi những người bạn đã cùng tôi suốt những ngày đẹp nhất thứ tình cảm ấm áp, những người đã cho tôi biết yêu, biết ghét, biết nhớ thương, cho tôi biết vấn vương, tin yêu và hi vọng. Dù chia xa, dù hối tiếc nhưng trong lòng này vẫn mãi khắc sâu.
Câu 22: Nỗi nhớ có khi còn chưa kịp đặt tên bởi tình cảm học trò mong manh như cánh phượng, mỏng manh và nhẹ nhàng trong chiều gió. Nó cũng mang màu đỏ rực, chẳng dễ phai mờ trong nhiều năm sau nữa.
Câu 23: Thi xong, đời này, lớp học này, có lẽ sẽ không thể gặp đủ mặt nữa.
Câu 24: Một ngày nào đó, khi bạn ra trường, tất cả những điều bạn đã làm đều sẽ có ý nghĩa.
Câu 25: Ba năm cấp ba thực ra là khoảng thời gian rất đơn giản, chính là nuôi mộng ước bước chân vào đại học. Rồi một ngày bất chợt ngoảnh đầu lại, thấy bản thân đã đi đến cuối con đường, lại chẳng hiểu sao có muôn vàn những nuối tiếc.
Câu 26: Tớ chẳng biết rằng thanh xuân của tớ sẽ chấm dứt vào lúc nào. Có lẽ là khi tớ có gia đình, có con cái hay là khi tớ đến tuổi già để nói lời chia tay với thanh xuân. Nhưng cứ mỗi lần tớ nghĩ về cậu, tớ lại thấy tràn ngập kí ức. Có những điều đẹp đẽ, cũng có những điều buồn bã. Chẳng phải tất cả những thứ đó là những gia vị làm nên mối quan hệ của chúng ta sao?
Câu 27: Tiếng ve sầu đã rộn rã những giai điệu buồn, tôi và bạn sắp phải xa nhau và những điều quen thuộc. Đâu rồi những ngày cùng nhau đi học trên con đường ngập tràn hoa sữa, đâu rồi những buổi chiều tan học vui vẻ ở các quán ven đường.
Câu 28: Lúc đó tôi ghét nhất là phải mặc đồng phục, ghét nhất là phải học trong lớp. Bây giờ tôi lại mong một lần nữa được khoác lên mình chiếc áo đồng phục, ngồi trên cái bàn quen thuộc cũ và ngủ một giấc.
Câu 29: Con đường trưởng thành sẽ luôn có những lần chia tay nhau theo nhiều cách khác nhau. Khi đó chúng tôi luôn tin rằng chia tay nhau để ngày mai gặp lại nên mới hẹn nhau sẽ gặp lại. Nhưng thực ra thế giới này quá rộng lớn, những người ban đầu nói sẽ không bao giờ xa nhau. Một khi đã chia tay thì có thể sẽ không bao giờ gặp lại được nữa. Rồi hai bên đều phải quên đi. Tạm biệt thực ra không chỉ là từ biệt mà còn là một lời hứa.
Câu 30: Ở trường cấp 3 bạn có thể nghĩ rằng mình đã yêu, nhưng bạn nên tin rằng mình cần phải hiểu rõ bản thân một cách toàn diện trước khi tìm thấy tình yêu đích thực với một ai đó.
Câu 31: Thèm lắm được quay lại cái tuổi thơ ngây thơ ngày ấy, thèm lắm được vui đùa chạy nhảy dưới trời mưa, thèm lắm được cảm nhận sự hào hứng mỗi khi mùa hè đến…
Câu 32: Ai cũng cảm thấy thanh xuân sẽ không kéo dài mãi mà khi đó chính là thời gian đẹp nhất của cuộc đời chúng ta, lúc này đây tôi và toàn bộ quãng thanh xuân của chúng ta cùng nói lời tạm biệt!
Câu 33: Mấy ngày cuối cùng, những bạn nam dù bình thường có nghịch ngợm đến mấy cũng mặc lên mình bộ đồng phục ký đầy tên của cả lớp. Vài người bình thường tôi ghét cũng trở nên dễ thương. Chỉ là, đã không thể tụ tập đông đủ nữa rồi.
Câu 34: Ngày chia tay không phải là ngày bình thường trong cuộc sống của bạn, bạn sẽ nhớ bởi đó là kỷ niệm.
Câu 35: Tuổi học trò ơi, nhớ lắm, nỗi nhớ da diết âm ỉ đang chảy theo dòng máu… Nhớ bàn ghế, nhớ trường lớp, nhớ bạn bè, nhớ thầy cô, nhớ cơn mưa.
Câu 36: Chúng tôi năm đó cứ tưởng rằng đời chỉ có tương phùng, lại không ngờ hoá ra còn có những bỏ lỡ, những sự tiếc nuối và cả những thứ không thể vãn hồi…
Câu 37: Khi tôi tham gia lễ tốt nghiệp, tôi nghĩ mình sẽ khóc to một trận, nhưng tôi không có. Khi tôi đeo balô bước ra khỏi lớp, tôi nghĩ mình sẽ khóc thật to, nhưng tôi không có. Khi tôi thi xong môn cuối, tôi nghĩ cuối cùng cũng phải khóc rồi, nhưng tôi lại đứng ở cổng trường nửa ngày cũng không khóc.
Nhưng, trong đêm đen tĩnh lặng của ký túc xá Đại học, một đêm bình thường vô cùng, niềm chua xót trong tôi lại trào ra, nước mắt cứ thay nhau mà rơi không ngừng.
Câu 38: Trong suốt một đời người, thông thường bạn gặp rất nhiều người. Một vài trong số đó có thể gắn bó với bạn lâu dài, một số khác chỉ thoảng qua và biến mất mãi mãi. Nhưng qua một thời gian tất cả mọi người sẽ có chỗ đứng nhất định trong trái tim bạn.
Câu 39: Có một loại tốt đẹp mang tên “Thanh Xuân”, có một loại chia ly mang tên “Tốt Nghiệp”… Hành trình chúng ta cùng nhau tại ngã rẽ kia phải tạm biệt rồi… “Bảo Trọng”.
Câu 40: Có một nơi chốn mang tên “Thanh xuân có một toà thành mang tên niên thiếu”.
Câu 41: Tuổi học trò là những tuổi xuân đẹp nhất của chúng ta. Nó vẫn còn đó, nhưng không bao giờ quay về. Gửi lời chúc thi tốt đến tất cả anh chị, chúc các anh chị sẽ thi tốt nghiệp xuất sắc và sẵn sàng bước vào cuộc sống.
Câu 42: Thời gian cứ thế trôi đi, tuổi tác cũng tăng lên, tuổi thanh xuân tươi đẹp cũng vì vậy mà không thể nào lấy lại được, chia tay nhé - tuổi học trò khó quên!
Câu 43: Có những nỗi nhớ chưa kịp đặt tên bởi tình cảm học trò mong manh như cánh phượng, nhè nhẹ như hoa gió và nó mang một màu đỏ rực khó phai mờ theo thời gian.
Câu 44: Khởi đầu là đáng sợ, và kết thúc thì thường là buồn, nhưng đó là những thứ tốt nhất mà bạn có suốt những năm trung học.
Câu 45: Tôi thích sự hết mình của tuổi trẻ. Nó là một minh chứng cho những điều ngớ ngẩn điên cuồng chúng ta có thể làm, nhưng lại không thể làm vào độ tuổi khác. Vậy thì tại sao không sống hết mình? Khi mà chúng ta chỉ có thể sống một lần, và tuổi trẻ cũng chỉ có một lần mà thôi!
Câu 46: Tuổi học trò là gì. Là khi nhớ lại vẫn còn đọng lại cái cảm giác tiếc nuối. Mỗi lần xem phim lại nhớ về mình của quá khứ. Kỷ niệm lại ùa về. Chào bạn chàng trai năm 17 tuổi, những kỷ niệm vui và đáng nhớ nhất. Mỗi lần xem những bộ phim học đường lại nhớ đến bạn. Chàng trai đẹp nhất tuổi thanh xuân của mình.
Câu 47: Ngày cuối cùng năm trung học mỗi người ai nấy ôm nhau và khóc, riêng tôi chỉ cười vì nghĩ lên đại học chúng tôi sẽ gặp lại nhau. Sau này tôi mới biết mình đã sai rồi, chúng tôi ở những năm đại học không còn là chúng tôi của những năm trung học nữa!
Câu 48: Tuổi học trò là một điều gì đó thiêng liêng quá đỗi. Khi những xúc cảm chạm nhẹ, dịu dàng lan tới từng trái tim, mỗi rung động lại kèm theo cái đỏ mặt ngượng ngùng và có biết bao nhiêu bức thư ngăn bàn chưa dám gửi.
Câu 49: Bản thân mỗi người luôn biết rằng mình sẽ nhìn lại những lần có nước mắt và nụ cười, nhưng sẽ không bao giờ hiểu rằng sẽ có lúc điều đó thành sự thật cho tới ngày cuối cùng của năm cấp 3.
Câu 50: Nhìn chữ một cái là biết vở của ai. Ngửi mùi một cái là biết quần áo của ai.
Câu 51: Một ngày nào đó chúng ta sẽ chào nhau và ước rằng mình không bao giờ phải nói lời chia tay.
Câu 52: Chúng ta mất 4 năm cấp 2 để mong chờ 3 năm học cấp 3 Chúng ta mất 3 năm cấp 3 để ao ước 4 năm đại học Chúng ta mất 4 năm đại học để nhung nhớ 7 năm trung học. Cuối cùng chúng ta mất cả đời để hoài niệm về tuổi trẻ của chúng ta.
Câu 53: Đời người làm gì có ai đi qua 2 lần tuổi trẻ. Những năm tháng vừa lẫn tiếng cười vì học được nhiều điều hay, vừa lẫn những giọt nước mắt của những lần ngã và thất bại. Sau này, khi nghĩ lại sẽ chỉ còn là những kỉ niệm đẹp, đẹp đến không thể quên.
Câu 54: Thi xong môn cuối cùng, chuông reo, thầy giám thị thu bài đầy đủ, quay lại nói với chúng tôi: “Chúc mừng các em đã vượt qua kì thi một cách thuận lợi, mọi người vất vả.” Bỗng nhiên hốc mắt ướt đẫm. Đây là sự thật. Kết thúc rồi.
Câu 55: Chúng tôi sẽ sống cho những ngày mà mình không bao giờ quên khi ở với những người bạn mà chúng tôi luôn nhớ.
Câu 56: Bạn cùng bàn đó là người không cần phải chờ đến giờ thể dục giữa giờ hay lễ chào cờ mới có thể nhìn lén. Cậu ấy ở ngay bên cạnh tôi, tuy không thuộc về tôi nhưng có thể để đầu óc lơ lửng trên cành cây và nói, tôi vẫn luôn ở đây.
Câu 57: Những phút giây cuối được ở bên bạn bè thầy cô và mái trường thân yêu. Tiếng trống trường vang lên kết thúc đời học sinh nghe thật buồn. Sẽ nhớ nơi này lắm, biết bao kỉ niệm.
Câu 58: Tuổi học trò là một điều gì đó thiêng liêng quá đỗi. Khi những xúc cảm chạm nhẹ, dịu dàng lan tới từng trái tim, mỗi rung động lại kèm theo cái đỏ mặt ngượng ngùng và có biết bao nhiêu bức thư ngăn bàn chưa dám gửi.
Câu 59: Nhớ lúc thi xong, thầy chủ nhiệm nói với chúng tôi: Thi Đại học thực chất không phải là việc thi tốt hay không tốt, mà chính là một bài thi mà tất cả người trẻ cùng làm, sau đó kết quả quyết định bạn đi thành phố nào, cùng người nào gặp gỡ, cùng ai yêu đương, cùng ai đi phượt… Vậy nên, không cần quá lo lắng. Cứ chờ đợi thành phố dành cho bạn, chờ đợi sự gặp gỡ của bạn.
Câu 60: Ở khoảnh khắc ấy. Bạn mới thấu hiểu cảm giác này. Xa rồi thời áo trắng. Nước mắt thay buổi chia tay.
Câu 61: Tôi sẽ nhớ những nụ cười khi chúng tôi đi trên con đường riêng của mình, nhưng cũng có rất nhiều điều mà chúng tôi học được và sẽ không bao giờ sợ hãi. Có một thế giới bên ngoài cánh cửa cuộc đời và nhiều điều trên con đường cuộc sống.
Câu 62: Tuổi thanh xuân cũng như mây trời. Những ngày cuối cùng là những khoảnh khắc không thể nào quên. Chúng ta gần nhau hơn, biết quan tâm hơn.
Câu 63: Tôi rất nhớ chúng ta của năm đó, vội vã chạy tới lớp khi nghe tiếng chuông báo, ngủ gật vì bài giảng nhàm chán, reo hò khi được nghỉ bất ngờ, hay phải thức ôn thi đến sáng vì lúc trước không học bài. Những năm mà tôi và bạn đều không có gì, chỉ có thời gian vừa dài vừa rộng.
Câu 64: Có cuộc hội ngộ nào mà không có chia tay, có cuộc vui nào mà không có kết thúc. Sẽ chẳng còn những tiết học yên tĩnh mỗi buổi trưa, còn đâu những bụi phấn bay trên tóc thầy, và còn đâu nữa những lần trốn học hẹn nhau nơi góc phượng sau trường. Tất cả chỉ còn là kỷ niệm nơi trường xưa.
Câu 65: Để nói một từ dành cho tuổi 17 tôi sẽ dành cho nó một chữ “Tiếc”. Nếu có thể quay lại tôi sẽ đi chơi với các bạn nhiều hơn, chúng ta sẽ dành thật nhiều thời gian để cười thay vì giận dỗi và sẽ để bên cậu bạn thầm thích và nói “Tớ thích cậu chàng trai tuổi 17 của tớ”.
Câu 66: Đừng buồn hay thất vọng khi phải nói lời tạm biệt. Sự chia tay là cần thiết trước khi mọi học sinh có thể gặp lại nhau. Hãy chắc chắn những khoảnh khắc dù dài hay ngắn đều dành cho bạn bè mỗi chúng ta.
Câu 67: Tuổi học trò là gì. Là khi nhắc lại vẫn còn đọng lại cái cảm giác tiếc nuối. Mỗi lần xem phim lại nhớ về mình của quá khứ. Kỷ niệm lại ùa về. Chào bạn chàng trai năm 17 tuổi, những kỷ niệm vui và đáng nhớ nhất. Mỗi lần xem những bộ phim học đường lại nhớ đến bạn. Chàng trai đẹp nhất tuổi thanh xuân của mình.
Câu 68: Tôi tạm biệt tuổi học trò với những xúc cảm tuyệt vời nhất của mình, vui có, buồn có, luyến tiếc cũng có… Những cảm giác đó sẽ theo tôi mãi, không bao giờ quên.
Câu 69: Những bản nhạc du dương của những chú ve đã bắt đầu cất tiếng báo hiệu một mùa hè nữa lại đến. Mùa chia tay của những cô cậu áo trắng, mùa tạm biệt với những trang sách vở. Mùa kết thúc những yêu thương chớm nở non nớt của tuổi trẻ. Sẽ chẳng còn là kỳ nghỉ hè của những con người chập chững bước vào đời.
Câu 70: Thời gian vui vẻ sẽ đến và đi, nhưng kỷ niệm thì luôn còn mãi.
Câu 71: “Nếu có thể quay về những tháng ngày vui vẻ cùng chúng bạn thời cấp ba, tôi sẽ dành từng giờ, từng phút để nói với chúng nó rằng: “Tao yêu mày”, “Cảm ơn mày”. Và để nói với thầy cô của mình rằng: “Con yêu thầy cô rất nhiều, cảm ơn thầy cô vì tất cả.”
Câu 72: Không có cuộc gặp nào không có lúc chia tay. Biết là thế nhưng vẫn thật tiếc nuối. Thời gian có thể vô tình đến mức nào đi nữa. Cuối cùng cũng không phải sợ hãi bị cô bắt lên bảng, không còn sợ bị cô phát hiện lúc ngủ gật cũng không cần run rẩy khi bị cô gọi lên trả bài. Đáng sợ nhất không phải là chia ly mà là sự nuối tiếc, cái gì đến rồi cũng sẽ đến không tránh được. Thật không nỡ mà!
Câu 73:
Câu 74: “Chúng ta cứ nói với nhau rằng tuổi trẻ hãy cứ sai lầm, nhưng tôi của năm 18 tuổi đó, vẫn chưa một lần dám sai.”
Câu 75: Điều cuối cùng ở lại sau những tháng ngày thanh xuân đấy, là chúng ta chỉ còn sống trong ký ức của nhau.
Câu 76: Người ta gọi, đó là tuổi học trò, là thanh xuân, là những gì trong sáng và đẹp đẽ nhất của cuộc đời.
Câu 77:
Câu 78: Khi bắt đầu năm học ai cũng muốn rời khỏi ngôi trường càng sớm càng tốt, khi kết thúc thời đi học ai cũng mong được ở lại dù chỉ một hai ngày.
Câu 79: Cấp 3 là quãng thời gian khó quên nhất. Là bài Văn viết mãi không xong, là đề Toán khó đến phát khóc, là cậu bạn dễ thương lớp bên cạnh, là cuộc sống sinh hoạt với ba điểm thẳng hàng: Nhà, trường, chỗ học thêm. Đó là quãng thời gian chán nản nhưng cũng đa dạng nhất trong đời.
Câu 80: Năm tháng không quay trở lại. Tôi mở bàn tay đang nắm chặt cánh thư phượng vĩ, để gió cuốn đi những tháng năm đẹp nhất của tuổi thanh xuân bay đi mãi mãi.
Câu 81: Chúng ta chẳng phải lo lắng có nên trốn tiết này không nữa. Bởi vì chúng ta chẳng còn tiết mà học. Mùa thu nay, cái phòng học mà các bạn luôn muốn trốn tiết ấy vẫn cứ đầy học sinh ngồi đó. Chỉ là những người ngồi đó sẽ chẳng còn là chúng ta…
Câu 82: Giờ chia tay đã đến bạn ơi! Mới hôm qua thôi ta cùng với nhau tay trong tay vai sát vai ta chung đường, này bạn thân ơi, giờ này chia xa và xin nhớ trong tim ta luôn khắc ghi bao kỷ niệm, dù thời gian trôi, dù nhiều ngăn cách… thì xin nhớ nhau từ đây.
Câu 83: Thời gian vội vã quá bạn nhỉ! Mới ngày nào mình chào nhau câu làm quen, những kỷ niệm mình chưa kịp lưu giữ giờ đã phải chia tay. Trên bước đường tương lai, nếu một ngày nào đó mình gặp lại, chúng ta sẽ vẫn mãi là bạn thân như ngày còn chung bàn bạn nhé!
Câu 84: Buổi tốt nghiệp ngày hôm đó, chúng tôi chẳng ai ôm nhau, chẳng ai khóc. Chúng tôi cứ luôn nghĩ sau này sẽ gặp lại nhau. Cứ nghĩ nó dễ dàng như mỗi buổi sáng của lúc trước, bước vào lớp là liền thấy mặt nhau, hỏi nhau đã ăn sáng chưa, đã học bài chưa.
Câu 85: Những ngày ôn thi vất vả nay còn đâu. Thi xong rồi giờ muốn cầm cuốn tập lên cũng không biết mình nên học gì nữa. Thời gian qua nhanh không chừa một ai!
Câu 86: Từng dòng lưu bút sẽ là kỷ vật cho tình bạn chúng ta, hãy gìn giữ và trân trọng những khoảnh khắc ấy vì nó chỉ có một lần trong đời. Bình an nhé bạn tôi ơi!
Câu 87: Giây phút chia tay, chúng em chào cô ạ! Mai này trên đường đời sẽ nhớ lắm hình dáng ấy, dáng đứng dịu dàng giảng bài cho đám trẻ ngây thơ, những lần cô giận dỗi dùng thước khẽ nhẹ vào tay em, nụ cười tỏa nắng khi chúng em đạt điểm cao. Tất cả những kỷ niệm cô trò mình đã có. Làm sao chúng em quên được cô ơi!
Câu 88: Chúng tôi năm đó cứ tưởng rằng đời chỉ có tương phùng, lại không ngờ hoá ra còn có những bỏ lỡ, những sự tiếc nuối và cả những thứ không thể vãn hồi.
Câu 89: Ba năm đạp xe qua con đường bằng lăng tím này đến trường. Và giờ không còn là học sinh cấp 3 ngây ngô nữa, không còn được hàng ngày qua nơi này nữa, sẽ nhớ lắm, nhớ con đường này, nhớ sắc tím bằng lăng, nhớ tuổi học trò.
Câu 90: Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi 18. Tuổi chẳng ai hay thầm lặng mối tình đầu.
Câu 91: Tuổi học trò ngây thơ, non nớt đến cả lời yêu cũng chẳng dám nói ra. Cho đến khi mỗi người một phương trời, lời yêu ấy cũng tan theo thời gian trôi. Tớ thật ngốc!
Câu 92:
Câu 93: Hôm nay là một ngày thật ý nghĩa, người bắt đầu cũng là người kết thúc, đi được một vòng tuổi trẻ qua bao nhiêu người rồi lại trở về vị trí bắt đầu, gặp người đầu tiên.
Câu 94: Khoảng thời gian đó đã trôi qua rất nhanh. Nhanh tới mức vào những ngày này, tôi chợt nhận ra rằng cuộc đời cấp 3 của mình đã chấm dứt từ khi nào.
Câu 95: Tháng 5 thật sự rất mong manh, dường như mọi thứ đều sắp kết thúc. Thứ chỉ mới bắt đầu, có chăng là mùa hè, những cơn mưa, trưởng thành, và chia ly.
Câu 96: Ve sầu đã vang lên những bản nhạc buồn, tôi và bạn sắp phải rời xa những thứ quen thuộc. Còn đâu những ngày đèo nhau đi học trên con đường đầy hoa sữa, còn đâu những buổi chiều tan học la cà các quán xá ven đường.
Câu 97: Không ai khóc, không ai buồn bã, không ai cố ý uống say.Chỉ dạt dào những lời chúc phúc và trò quậy phá tung trời.Một dòng nước triều gọi là “tuổi trẻ” nhấn chìm tất cả chúng tôi.Khi con sóng rút về, một đám mình mẫy ướt sũng ngồi trên bờ cát, nhìn cô gái chúng tôi yêu quý nhất đang vẫy mạnh hai cánh tay, hạnh phúc bước lên một chặng khác trong con đường đời.
Câu 98: Tháng Tư dẫu vội vã thế nào cũng chỉ thế mà thôi. Nghe chú ve thả nhạc đâu đó ở gốc sầu đông bên hông nhà, lại xốn xang lòng dạ, muốn quay về thời cắp sách, thời tung tăng áo dài và phờ phạc cùng những mùa thi. Thời cầm bông phượng, ngắm đóa bằng lăng mà lòng rung rinh những nhịp đập dại khờ.
Câu 99: Tốt nghiệp là giây phút xuất hiện những giọt lệ trong veo mang theo bao nỗi niềm cảm xúc vui buồn xen lẫn. Là giây phút cuối chúng ta cùng ngồi trên ghế nhà trường, là những cái ôm của những đứa bạn thân thương, là những bàn tay thầy cô lau nước mắt. Tốt nghiệp là thời khắc những người trẻ chấp cánh bước vào đời.
Câu 100: Một bức ảnh tốt nghiệp chỉ cần 3 giây để chụp, nhưng nó lại lưu giữ kỷ niệm của suốt 3 năm thời gian.
Câu 101: Lúc ở cùng nhau rất khó cảm nhận được ý nghĩ của ly biệt. Chỉ khi chia cách sau này mới hồi ức lại năm tháng kỉ niệm đó.
Những STT hay về học sinh cuối cấp ý nghĩa - Caption chia tay hay mà Trường cấp 3 Lê hồng Phong đã chia sẻ với bạn trong bài viết này hy vọng sẽ giúp bạn thể hiện được những cảm xúc chân thành của mình với những người thân yêu trong thời gian học tập. Đừng quên like, share và comment để ủng hộ Bing nhé! Chúc bạn luôn thành công và hạnh phúc!
Link nội dung: https://studyenglish.edu.vn/caption-hoc-sinh-a59748.html